Diễn Đàn VuiVẻCz
Hội Vui Vẻ Cz - Độc lập - Tự do - Hạnh Phúc
Bựa - Bựa nữa - Bựa mãi
Thông Báo - Chú Ý
Chúc mọi người có 1 năm học mới, ở trường vui vẻ như ở trong HỘI nhé! Good luck to all...
Thông Báo Riêng
Từ Tuần sau bắt đầu tiếp tục EVENT - Gặp nhau cuối tuần - Thứ 6 nhé! Tiền góp như quy định. Mọi chi tiết xin pm cho
Quỳnh Bé Bự...
Quỳnh Bé Bự...
Đăng Nhập
Latest topics
Trong Cuộc sống , cần phải có 1 tấm lòng...
2 posters
:: ღCuộc Sốngღ
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Trong Cuộc sống , cần phải có 1 tấm lòng...
"Sống trên đời sống cần có một tấm
lòng! Để làm gì em biết không! Để gió cuốn đi" .Câu hát của cố nhạc sĩ
Trịnh Công Sơn đã mở đầu cho cuốn nhật ký của mẹ tôi- nhẹ nhàng, sâu
sắc và mang chút trải nghiệm, thật sự vào lúc đọc được câu hát này tôi
vẫn chưa hiểu hết những gì ẩn chứa đằng sau nó.Nhưng giờ đây khi đã đủ
lớn để có một cái nhìn thực hơn về cuộc sống, tôi thấy mình vẫn còn nhỏ
bé trong câu hát ấy.
Tôi không sống ích kỉ, khép kín hay khô khan mà ngược lại nữa đằng
khác. Nhưng tôi tự cảm thấy mình nhỏ bé trước tình yêu thương của mẹ
dành cho gia đình và đặc biệt là dành cho tôi qua những câu chuyện "hồi
xửa hồi xưa" được kề lại. Chưa bao giờ nghĩ gì riêng cho bản thân mình,
cuộc đời mẹ tôi là một chuỗi những hy sinh cho gia đình và đặc biệt là
cho tôi, nhưng cái tuổi mới lớn ham vui,vô tâm, vô tư đã khiến tôi rất
ít lần cảm nhận được nó!
Tôi đã từng nhiều lần nói với mẹ rằng:"Mẹ chẳng hiểu gì con cả!" nhưng
giờ đây tôi mới hiểu rằng có thể mẹ không hiểu nhưng mẹ luôn là một chỗ
dựa tinh thần vô hình của tôi. "Vô hình" bởi tôi thường không quan tâm
đến sự tồn tại của nó, nhưng dường như một cách bản năng, có chuyện
buồn vui mẹ tôi cũng biết cho dù tôi có nói ra hay không! Để rồi bây
giờ tôi phải thèm thuồng cái cảm giác hai mẹ con nằm ôm nhau ngủ những
khi trời lạnh ( mà mấy bữa nay sao trời bỗng lạnh hơn mọi ngày), thèm
cái cảm giác hai mẹ con ngồi trên chiếc xíxh lô và lang thang ở những
tiệm sách cũ, tất cả giờ chỉ còn là những ký ức- ký ức về người phụ nữ
của đời tôi.
Chính những ký ức đó đã giúp tôi mạnh mẽ hơn, bản lĩnh hơn nhưng cũng
chính nó lại khiến tôi phải "đỏ mắt" ( chỉ là đỏ mắt thôi!) khi bất
chợt nghĩ về chúng. "Mama, I loev you. Mama, my friend".
Friend đúng hơn là Friends- một từ rất có ý nghĩa đối với tôi. Tôi tự
nhận mình nghèo bởi phải mang nợ nhiều người. Tôi nhận được rất nhiều
từ những người bạn thân thiết trong khi tự cảm thấy mình vẫn chưa làm
được gì nhiều cho họ.
Tôi có nhiều bạn tốt, rất nhiều nữa là đằng khác, với tôi họ là những
tài sản vô giá để tôi có thể tự hào mà khoe khaong với mọi người. Tôi
cực kỳ may mắn khi có được những người bạn thân thiết- đúng hơn là trên
cả thân thiết bởi đơn giản tôi đã xem họ như một gia đình nhỏ. Mỗi
người một tính cách, cãi nhau là chuyên thường tình nhưng giữa chúng
tôi có một cái gì đó gắn kết lạ thường. Họ làm cho cuộc sống của tôi
trở nên ý nghĩa hơn, nhẹ nhàng hơn, vui tươi hơn và quan trọng nhất là
ấm áp hơn.
Những khi căng thẳng, buồn bực chỉ cần bỏ ra một tiếng ngồi nghe những
câu chuyện nhảm nhảm, những hành động khó hiểu v..v.vv... của họ là tui
lại cảm thấy như được giải toả. Bởi tôi cảm nhận được đằng sau đó là
những tình cảm chân thành dành cho tôi. Và liệu còn có điều gì tốt đẹp
hơn khi cảm thấy mình thật sự đang quan tâm và yêu quý bằng " một tình
yêu thật sự"
Với tôi cuộc sống là sự kết hợp hài hoà giữa những gam màu sáng tối mà
vẻ đẹp của bức tranh đóng một vai trò cực kỳ quan trọng trong ngôi nhà
hạnh phúc của riêng mình.
lòng! Để làm gì em biết không! Để gió cuốn đi" .Câu hát của cố nhạc sĩ
Trịnh Công Sơn đã mở đầu cho cuốn nhật ký của mẹ tôi- nhẹ nhàng, sâu
sắc và mang chút trải nghiệm, thật sự vào lúc đọc được câu hát này tôi
vẫn chưa hiểu hết những gì ẩn chứa đằng sau nó.Nhưng giờ đây khi đã đủ
lớn để có một cái nhìn thực hơn về cuộc sống, tôi thấy mình vẫn còn nhỏ
bé trong câu hát ấy.
Tôi không sống ích kỉ, khép kín hay khô khan mà ngược lại nữa đằng
khác. Nhưng tôi tự cảm thấy mình nhỏ bé trước tình yêu thương của mẹ
dành cho gia đình và đặc biệt là dành cho tôi qua những câu chuyện "hồi
xửa hồi xưa" được kề lại. Chưa bao giờ nghĩ gì riêng cho bản thân mình,
cuộc đời mẹ tôi là một chuỗi những hy sinh cho gia đình và đặc biệt là
cho tôi, nhưng cái tuổi mới lớn ham vui,vô tâm, vô tư đã khiến tôi rất
ít lần cảm nhận được nó!
Tôi đã từng nhiều lần nói với mẹ rằng:"Mẹ chẳng hiểu gì con cả!" nhưng
giờ đây tôi mới hiểu rằng có thể mẹ không hiểu nhưng mẹ luôn là một chỗ
dựa tinh thần vô hình của tôi. "Vô hình" bởi tôi thường không quan tâm
đến sự tồn tại của nó, nhưng dường như một cách bản năng, có chuyện
buồn vui mẹ tôi cũng biết cho dù tôi có nói ra hay không! Để rồi bây
giờ tôi phải thèm thuồng cái cảm giác hai mẹ con nằm ôm nhau ngủ những
khi trời lạnh ( mà mấy bữa nay sao trời bỗng lạnh hơn mọi ngày), thèm
cái cảm giác hai mẹ con ngồi trên chiếc xíxh lô và lang thang ở những
tiệm sách cũ, tất cả giờ chỉ còn là những ký ức- ký ức về người phụ nữ
của đời tôi.
Chính những ký ức đó đã giúp tôi mạnh mẽ hơn, bản lĩnh hơn nhưng cũng
chính nó lại khiến tôi phải "đỏ mắt" ( chỉ là đỏ mắt thôi!) khi bất
chợt nghĩ về chúng. "Mama, I loev you. Mama, my friend".
Friend đúng hơn là Friends- một từ rất có ý nghĩa đối với tôi. Tôi tự
nhận mình nghèo bởi phải mang nợ nhiều người. Tôi nhận được rất nhiều
từ những người bạn thân thiết trong khi tự cảm thấy mình vẫn chưa làm
được gì nhiều cho họ.
Tôi có nhiều bạn tốt, rất nhiều nữa là đằng khác, với tôi họ là những
tài sản vô giá để tôi có thể tự hào mà khoe khaong với mọi người. Tôi
cực kỳ may mắn khi có được những người bạn thân thiết- đúng hơn là trên
cả thân thiết bởi đơn giản tôi đã xem họ như một gia đình nhỏ. Mỗi
người một tính cách, cãi nhau là chuyên thường tình nhưng giữa chúng
tôi có một cái gì đó gắn kết lạ thường. Họ làm cho cuộc sống của tôi
trở nên ý nghĩa hơn, nhẹ nhàng hơn, vui tươi hơn và quan trọng nhất là
ấm áp hơn.
Những khi căng thẳng, buồn bực chỉ cần bỏ ra một tiếng ngồi nghe những
câu chuyện nhảm nhảm, những hành động khó hiểu v..v.vv... của họ là tui
lại cảm thấy như được giải toả. Bởi tôi cảm nhận được đằng sau đó là
những tình cảm chân thành dành cho tôi. Và liệu còn có điều gì tốt đẹp
hơn khi cảm thấy mình thật sự đang quan tâm và yêu quý bằng " một tình
yêu thật sự"
Với tôi cuộc sống là sự kết hợp hài hoà giữa những gam màu sáng tối mà
vẻ đẹp của bức tranh đóng một vai trò cực kỳ quan trọng trong ngôi nhà
hạnh phúc của riêng mình.
Re: Trong Cuộc sống , cần phải có 1 tấm lòng...
nói thật tấm lòng để sau đi muốn thành công thì phải thật nhẫn tâm vào mới thành công được
Texas- Hoàng đế của các vua bựa
-
Tổng số bài gửi : 562
Age : 33
Đến từ : xứ Đoài
Nghề Nghiệp/ Sở Thích : Kinh tế, chính trị, tài chính, kế toán
Đặc Biệt : Bựa một cách quá đáng
Points : 10
Reputation : 0
Registration date : 29/05/2008
Similar topics
» Những người bạn cần nhớ đến trong cuộc đời
» PlayStation 4 - Cái tên sẽ xuất hiện trong tương lai gần
» Lời yêu thương trong mắt Google! và kết quả của nó
» Wii 2.0 - cuộc cách mạng trong kỷ nguyên công nghệ
» PlayStation 4 - Cái tên sẽ xuất hiện trong tương lai gần
» Lời yêu thương trong mắt Google! và kết quả của nó
» Wii 2.0 - cuộc cách mạng trong kỷ nguyên công nghệ
:: ღCuộc Sốngღ
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Fri Nov 21, 2008 12:24 am by B0yAnCh0iCz
» Truyện ngắn (tao viết => đọc xong cấm chê (-_-")
Wed Oct 15, 2008 10:07 pm by Cơn Lốc Tình Yêu
» 7488 $ cho chiếc PC nhanh nhất Thế giới
Wed Sep 17, 2008 5:41 pm by Pav3l.DoAnh
» Xin giới thiệu S-MOD mới của 4Rum - XDYtE.o
Wed Sep 17, 2008 5:19 pm by Pav3l.DoAnh
» [Game] Trò chơi 3 chữ ^^
Tue Aug 26, 2008 11:27 pm by Texas
» Thông Báo Về The Last Meeting! ngày 28/8
Tue Aug 26, 2008 10:52 pm by tranquochai
» Tinh yeu la j?
Mon Aug 25, 2008 10:49 pm by Pav3l.DoAnh
» Byul(Star) - Kim Ah Joong
Sun Aug 17, 2008 7:21 pm by Texas
» Trò chơi Miêu Tả
Sun Aug 17, 2008 7:20 pm by Texas
» Wii 2.0 - cuộc cách mạng trong kỷ nguyên công nghệ
Sun Aug 17, 2008 2:57 pm by tranquochai
» Top 5 màn hình LCD dành cho game thủ chuyên nghiệp
Sun Aug 17, 2008 2:56 pm by tranquochai